Top posters
Tiếng Mưa Đêm (295) | ||||
..2.. (76) | ||||
@ (49) | ||||
tale510 (47) | ||||
Niềm Vui Mới (38) | ||||
Admin (33) | ||||
ryu1911 (30) | ||||
song nhac (28) | ||||
Mt (26) | ||||
kocka191 (16) |
FORUM - (29.05)
- Xanh : 181- Tím : 231
Paltalk - (23.04)
- Xanh : 19- Tím : 33
Latest topics
» Thơ Đường Luật - ntdby ntd Fri Oct 26, 2012 4:10 pm
» Em và anh.....
by cánh phù dung mỏng Mon Jul 16, 2012 8:17 am
» Cánh Gà Chiên Nước Mắm Và Cánh Gà Chiên Bơ
by Tiếng Mưa Đêm Mon Oct 10, 2011 2:25 pm
» Nhật Ký Room Kim Bằng Hội Ngộ
by Tiếng Mưa Đêm Sun Oct 02, 2011 1:54 am
» Tho An Cap hay Tho Chom
by LonXonQuaDi Sat Oct 01, 2011 9:27 am
» Pudding Dâu
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:38 am
» Almond and Chocolate Chip Cupcake
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:30 am
» Bánh Lưỡi Mèo (Eierplätzchen)
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:24 am
» Xôi Vò
by Tiếng Mưa Đêm Wed Aug 24, 2011 2:27 am
» Panna cotta mật ong và sốt xoài
by Tiếng Mưa Đêm Wed Aug 24, 2011 1:15 am
» BẠN ƠI TÔI VIẾT THƠ TÌNH
by LonXonQuaDi Sat Aug 20, 2011 10:30 pm
» Những câu "status" của Bạn ?
by Niềm Vui Mới Sat Aug 20, 2011 1:14 am
» Đố Kiều
by Chuột Rain Thu Aug 11, 2011 4:25 pm
» CLB Yêu Nhạc Trịnh
by Niềm Vui Mới Wed Jul 20, 2011 1:17 am
» Chè Cốm
by Tiếng Mưa Đêm Mon Jul 11, 2011 8:41 pm
Nếu Như Anh Đến
Sự Tích Bánh Chưng Cặp
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Sự Tích Bánh Chưng Cặp
SỰ TÍCH BÁNH CHƯNG CẶP
Có hai vợ chồng nhà nọ từ lúc lấy nhau cho đến khi sinh con lúc nào cũng hay cãi cọ nhau, vì mỗi người một tính một nết, chẳng chịu hiểu nhau gì cả và cũng không ai chịu nhường ai.
Anh chồng thì suốt ngày chơi bời, nghiện ngập đủ thứ. Anh ta rất đam mê thú chơi chim: hết chim khướu rồi đến chim mồi. Có một lần, đang ngày mùa bận rộn, anh ta đem con trâu độc nhất trong nhà đi để đổi lấy chim mồi đẹp, rồi cứ ngồi uống rượu, nghe chim gáy.
Là người chủ gia đình, nhưng anh cũng chẳng thèm quan tâm xem nhà còn gì, mất gì, con cái ra sao, chỉ mải ăn chơi và phá phách.
Đã thế chị vợ cũng không kém, tuy chị ta khá chăm chỉ công việc đồng áng thu vén nhà cửa, nhưng cư xử lại rất vụng, thường mắng nhiếc chồng không tiếc lời, toàn những lời rủa độc địa!
Mỗi lần vợ chồng họ cãi chửi nhau ầm ĩ nhà cửa, hàng xóm ai cũng ái ngại cho cảnh gia đình họ.
Một năm nọ, ngày tết đã đến gần, trong làng gia đình nào cũng tưng bừng nhộn nhịp chuẩn bị tết.
Ngày 29 Tết, mọi người ai cũng lo sửa sang nhà cửa, quét dọn bàn thờ tổ tiên, trang hoàng thật đẹp đẽ, tiếng cười nói rộn rã suốt ngày đêm. Nhưng riêng chỉ có vợ chồng nhà đó vẫn chưa sắm sửa được gì. Mà còn cái gì đâu mà sắm, có mỗi con trâu thì chồng đã mang đi đổi lấy con chim mồi, còn con lợn còi trong chuồng thì không đủ làm bánh chưng Tết. Ngày hôm đó chẳng hiểu anh chồng đi uống rượu ở đâu say mềm, về đến nhà chửi bới một thôi một hồi rồi nằm lăn ra ngủ. Chị vợ thấy vậy tức quá cũng bỏ mặc: “Đã thế thì năm nay không có Tết nhất gì hết!” Buổi chiều, đứa con gái đi chơi về ngồi gần mẹ thủ thỉ:
- Mẹ ơi! Con thấy mọi nhà gói bánh chưng nhiều lắm, nhà mình chưa gói bánh hả mẹ?
Người mẹ đang cơn giận dữ, quát đứa con:
-Bánh à? Bảo bố mày đi thịt con chim mồi mà làm nhân bánh!
Người bố nghe thấy, nhưng vẫn giả vờ ngủ say. Đứa con gái sợ sệt không dám nói câu gì. Giữa lúc đó đứa con trai lớn chạy về, hớt hải hỏi bố:
-Bố ơi! Người ta mổ thịt những con lợn to lắm, nhà ta chưa thịt lợn để gói bánh ạ?
-Mày thử ra chuồng xem, con lợn bé hằng con mèo đói, mẹ mày co chăn lợn bao giờ đâu mà đòi có lợn to mà thịt!
Nói như vậy, nhưng người chồng cũng cảm thấy động lòng thương các con. Chúng đã không được bằng bạn bằng vè có áo đẹp, thì cũng phải có chút bánh chưng ăn chứ. Nghĩ vậy anh liền sang nhà hàng xóm vay một đùi lợn về cho vợ, rồi sau đó bỏ đi uống rượu. Trời tối, do uống quá nhiều, anh không về nhà nổi nữa, bước đi xiêu vẹo rồi ngã vật bên bìa rừng.
Người qua đường thấy anh nằm đó liền về báo cho chị vợ, nhưng chị ta vẫn dửng dưng.
-Uống cho lắm vào, hết say thì khắc biết đường bò về. Không về thì nằm đấy cho hổ nó bắt đi!
Rồi chị ta tiếp tục đãi gạo để gói bánh. Đến nữa đêm, khi các con đã đi ngủ hết, chị vợ mới sực nhớ ra là chồng mình vẫn chưa về, chị liền gọi đứa con trai dậy đốt đuốc đi tìm bố. Đến bìa rừng nơi lúc chiều anh chồng nằm, chị chẳng thấy gì hết, gọi mãi mà cũng không thấy ai trả lời. Lo sợ, hai mẹ con liền tiến sâu vào rừng để tìm kiếm. Đi được một đoạn, chị bỗng thấy một vạt cỏ bị quần nát, linh tính có điều gì đó không lành, chị vợ vội tìm xung quanh thì thấy có những vết máu còn vương trên cỏ. Đi tiếp, hai mẹ con nhìn thấy chiếc áo của người chồng đã bị rách tơi tả nằm vương trên cát.
Hai mẹ con hoảng hốt chạy vội về nhà, vừa chạy vừa khóc. Chị vợ lúc này lo lắng thực sự vì tin rằng hổ đã ăn thịt chồng mình. Bà con làng xóm nghe thấy mẹ con nhà họ khóc ầm, lúc đầu chẳng mấy ai quan tâm vì nhà ấy thì cãi nhau như cơm bữa. Nhưng thấy ba mẹ con gào khóc thảm thiết, mọi người liền chạy đến hỏi nguyên cớ. Khi biết được sự tình, họ khuyên nên để sáng sớm mai hãy đi tìm.
Sáng tinh mơ hôm sau, hai mẹ con đã vội vàng lần theo vết máu hôm qua mà tìm. Đi mãi, đi mãiđến gần trưa thì thấy xac người chồng nằm trên một bãi đất nhỏ. Vì uống quá nhiều nên người anh nồng nặc mùi rượu, có lẽ vì vậy mà hổ chê không ăn thịt anh!
Nhìn thấy chồng mình máu me bê bết, người vợ quỳ xuống ôm lấy xác chồng mà khóc. Đứa con trai nhìn thấy vậy sợ quá liền chạy về làng báo cho mọi người trong làng cùng biết.
Còn một mình ngồi đấy, chị kêu khóc thảm thiết, khóc đến không còn một giọt nước mắt và không ra tiếng nữa. Chị ân hận vì không quan tâm đến chồng, để đến nỗi chồng phải chết thảm đến như vậy. Vừa tủi thân vừa sợ hãi, chị chỉ mong cho hổ cũng cắn chết mình đi cho đỡ khổ. Vì khóc chồng mệt quá, chị cũng lả dần đi và không biết gì nữa.
Lúc dân làng kéo đến thì thấy hai vợ chồng họ đang nằm bên nhau, chị vợ đang ôm chồng. Tưởng chị mệt quá thiếp đi, bà con liền lay gọi chị dậy, nhưng chị đã chết từ bao giờ. Cảm thương cho số phận hai vợ chồng, bà con đưa xác họ về làng, và cùng nhau quyên góp mỗi người một chút ít để lo chôn cất cho vợ chồng họ. Hai đứa trẻ thấy bố mẹ đã chết thì sợ quá, cứ ôm nhau khóc bên xác bố mẹ chúng.
Được sự yêu thương chở che của bà con làng xóm, hai đứa trẻ mồ côi tội nghiệp cũng dần nguôi ngoai. Chúng rất thương yêu và đùm bọc nhau, hai anh em bảo ban nhau làm ăn rất chăm chỉ, chịu khó. Mỗi lần Tết đến, cứ đến ngày 29, 30 chúng lại nhớ đến ngày giỗ của cha mẹ mình. Hai anh em lại gói bánh chưng nhân thịt lợn, rồi buộc hai cái thành một cặp đặt lên bàn thờ để cúng cha mẹ.
Từ đó trở đi, người dân Cao Lan cứ mỗi năm Tết đến lại cùng nhau gói bánh chưng, buộc hai cái thành một cặp, luộc chính để thờ tổ tiên. mỗi khi nhìn thấy cặp bánh chưng họ lại nhớ đến câu chuyện thương tâm của hai vợ chồng nhà nọ, như là một lời nhắc nhở con người ta luôn phải sống sao cho có tình có nghĩa với nhau đừng để xảy ra bất hoà chia rẽ. Và cũng từ đó sự tích bánh chưng cặp mãi được lưu truyền cho tới tận ngày hôm nay.
(Bích Hằng tuyển chọn)
Nguồn: Nhà Xuất Bản Văn Hóa Thông Tin
Người Type:Tiếng Mưa Đêm
Nguồn: Nhà Xuất Bản Văn Hóa Thông Tin
Người Type:Tiếng Mưa Đêm
Similar topics
» Sự Tích Bánh Chưng, Bánh Dày
» Sự Tích Hồ Ba Bể
» Sọ Dừa (Cổ Tích)
» Sự Tích Trầu Cau
» Sự Tích Thành Cổ Loa
» Sự Tích Hồ Ba Bể
» Sọ Dừa (Cổ Tích)
» Sự Tích Trầu Cau
» Sự Tích Thành Cổ Loa
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết