Top posters
Tiếng Mưa Đêm (295) | ||||
..2.. (76) | ||||
@ (49) | ||||
tale510 (47) | ||||
Niềm Vui Mới (38) | ||||
Admin (33) | ||||
ryu1911 (30) | ||||
song nhac (28) | ||||
Mt (26) | ||||
kocka191 (16) |
FORUM - (29.05)
- Xanh : 181- Tím : 231
Paltalk - (23.04)
- Xanh : 19- Tím : 33
Latest topics
» Thơ Đường Luật - ntdby ntd Fri Oct 26, 2012 4:10 pm
» Em và anh.....
by cánh phù dung mỏng Mon Jul 16, 2012 8:17 am
» Cánh Gà Chiên Nước Mắm Và Cánh Gà Chiên Bơ
by Tiếng Mưa Đêm Mon Oct 10, 2011 2:25 pm
» Nhật Ký Room Kim Bằng Hội Ngộ
by Tiếng Mưa Đêm Sun Oct 02, 2011 1:54 am
» Tho An Cap hay Tho Chom
by LonXonQuaDi Sat Oct 01, 2011 9:27 am
» Pudding Dâu
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:38 am
» Almond and Chocolate Chip Cupcake
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:30 am
» Bánh Lưỡi Mèo (Eierplätzchen)
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:24 am
» Xôi Vò
by Tiếng Mưa Đêm Wed Aug 24, 2011 2:27 am
» Panna cotta mật ong và sốt xoài
by Tiếng Mưa Đêm Wed Aug 24, 2011 1:15 am
» BẠN ƠI TÔI VIẾT THƠ TÌNH
by LonXonQuaDi Sat Aug 20, 2011 10:30 pm
» Những câu "status" của Bạn ?
by Niềm Vui Mới Sat Aug 20, 2011 1:14 am
» Đố Kiều
by Chuột Rain Thu Aug 11, 2011 4:25 pm
» CLB Yêu Nhạc Trịnh
by Niềm Vui Mới Wed Jul 20, 2011 1:17 am
» Chè Cốm
by Tiếng Mưa Đêm Mon Jul 11, 2011 8:41 pm
Nếu Như Anh Đến
Mỵ Châu - Trọng Thủy
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Mỵ Châu - Trọng Thủy
MỴ CHÂU - TRỌNG THỦY
(DÂN TỘC KINH)
(DÂN TỘC KINH)
Sau khi được thần Kim Quy giúp xây Loa Thành lại tặng một chiếc vuốt để làm nỏ thần, An Dương Vương mừng lắm, lạy tạ Quy Thần.
Trước khi đi, Quy Thần dặn dò: „phải giữ kín và bảo vệ chiếc nỏ!“ Vua đã cho xây hẳn một căn phòng ở cạnh chỗ Vua mằm để cất nỏ, không ai biết và cũng không ai được phép ra vào.
Bấy giờ Triệu Đà đã thu phục được các bộ lạc ở phía Nam Trung Quốc, xưng là chúa đất Nam Hải, Mấy lần Triệu Đà đem quân sang cướp đất Âu Lạc, nhưng vì An Dương Vương có nỏ thần, quân Triệc Đà bị giết vô số, hắn phải bấm bụng lui quân đợi cơ hội khác.
Triệu Đà thấy dùng binh không thể khuất phục được Âu Lạc bèn xin giảng hòa với An Dương Vương.
Lấy cớ để kết tình hòa hiến, y sai con trai là Trọng Thủy sang cầu thân, nhưng chủ ý là dò xét Loa Thành và tìm hiểu bí mật về chiếc nỏ thần.
Trong những này đi lại, Trong Thủy được gặp Mỵ Châu, con gái yêu của An Dương Vương, một thiếu nữ xinh đẹp và thùy mị. Trọng Thủy đem lòng yêu Mỵ Châu. Mỵ Châu dần dần cũng xiêu lòng, hai người trở nên thân thiết. Thấy đôi trẻ thương yêu nhau, vua liền gả Mỵ Châu cho Trọng Thuỷ. Vừa là kết tình hoà hiến giữa Âu Lạc và Nam Hải, vừa để tránh nạn binh đao gây khổ cho dân lành.
Một đêm trăng sao vằng vặc, Mỵ Châu cùng Trọng Thủy ngồi ngắm trăng giữa vườn. Đêm mỗi lúc một khuya… Trong câu chuyện tỉ tê, Trọng Thủy hỏi vợ rằng:
- Nàng ơi! Bên Âu Lạc thành không cao, dân không đông, quân sĩ không thiên chiến vậy mà không ai địch nổi. Hay là có bí quyết gì?
Mỵ Châu không chút nghi ngờ, nghĩ rằng đã là vợ chồng cũng chẳng cần giấu giếm làm gì. Nàng đáp:
- có bí quyết gì đâu chàng! Âu Lạc có Loa Thành, lại được thần Kim Quy cho một chiếc nỏ có thể bắn một phát chết hàng ngàn quân địch.
Trọng Thủy mừng lắm nhưng làm bộ ngạc nhiên, vờ như mới nghe nói đến nỏ thần lần đầu. Thực ra khi làm rể bên Âu Lạc, Trọng Thủy đã thông tỏ đường đi, lối lại trong Loa Thành. Hắn cũng nghe nói đến chiếc nỏ thần. Nhưng làm sao có thể được trong thấy chiếc nỏ, chưa nói đến chuyện đánh cắp nỏ như Vua cha dặn. Trọng Thủy ngỏ ý được tận mắt nhìn thấy nỏ thần. Yêu chồng vô hạn, Mỵ Châu không ngần ngại đưa Trọng Thủy vào nơi cất nỏ, mà chỉ có nhà Vua và công chúa biết chỗ. Nàng lại chỉ cho chàng biết cái lẫy vốn là chiếc móng chân thần Kim Quy, không có cái lẫy thì chiếc nỏ cũng thành vô dụng. trọng Thủy chăm chú nghe, chăm chú nhìn cái lẫy hồi lâu, rồi đưa cho vợ cất đi.
Đã vài lần, Mỵ Châu đưa Trọng Thủy vào nơi cất giữ nỏ thần mà chẳng có chuyện gì xảy ra. Tình nghĩa vợ chồng ngày càng thắm thiết. Một hôm, Trọng Thủy xin phép An Dương Vương về thăm cha mẹ vì đã lâu không gặp lại. Trọng Thủy kể lại cho triệu Đà biết về chiếc nỏ thần. Đà sai một gia nhân chuyên làm nỏ chế một cái lẫy giống như hệt cái lẫy của An Dương Vương. Lẫy giả làm xong, Trọng Thủy vội vã trở sang Âu Lạc.
Thấy con rể trở lại, An Dương Vương sai bày tiệc rượu để mừng vui hội ngộ. Trọng Thủy uống cầm chừng còn An dương Vương và Mỵ Châu say tuý lúy. Trọng Thủy thừa lúc bố vợ và vợ say, lẻn ngay vào phòng tháo lẫy bằng móng chân thần Kim Quy và thay vào cái lẫy giả bằng móng rùa thường vào.
Hôm sau, thấy chồng có vẻ bồn chồn, hết đứng lại ngồi không yên, mỵ Châu hỏi chồng rằng:
- Chàng như có điều gì lo nghĩ?
Trọng Thủy đáp:
- Tôi sắp phải đi bây giờ. Có tin Phụ Vương ốm nặng. Làm con tôi không thể không về ngay, mà xa nàng thì tôi vô cùng thương nhớ.
Mỵ Châu buồn rầu, lặng thinh. Trọng Thủy nói tiếp:
- Bây giờ đôi ta sắp phải xa nhau, không biết đến bao giờ gặp lại! Nếu chẳng may giặc giã, có khi nàng sẽ không ở chốn này nữa, tôi biết đâu mà tìm?
Mỵ Châu nói:
- Thiếp có áo lông ngỗng, hễ coá nguy hiểm thiếp chạy về phương nào thiếp sẽ rắc lông ngỗng dọc đường, chàng cứ theo dấu lông ngỗng mà tìm sẽ thấy.
Nói xong Mỵ Châu nức nỡ khóc.
Không có gì có thể làm Triệu Đà vui bằng khi Trọng Thủy đưa cho chiếc lẫy của Rùa Thần. Hắn nghĩ bụng:
„Phen này Vua dân đất Âu Lạc sẽ biết tay ta“.
Nghe tin báo, Triệu Đà đem quân sang đánh Âu Lạc, An Dương Vương chỉ cười: „Hắn đã cắt tình hòa hiến, đòi con trai về, giờ lại tính chuyện binh đao - Hắn quên mất những lần bại trận rồi sao? An Dương Vương cậy có nỏ thần, không phòng bị gì cả. Đứng trên thành nhìn quân giặc đã đến sát chân thành, An Dương Vương còn nói: „Cứ để chúng mày đến gần hơn nữa!“
Quân Triệu Đà tràn vào như kiến. An Dương Vương sai đem nỏ thần ra bắn thì thấy quân giặc vẫn cứ tiến như vào chỗ không người. Đến khi chúng phá cửa thành, kéo ùa vào. An Dương Vương vội lên ngựa, đèo Mỵ Châu sau lưng, thoát ra cửa sau phi thẳng ra phía biển. Ngồi sau lưng cha, nhớ lời Trọng Thủy đã dặn Mỵ Châu bứt lông ngỗng ở áo rắc khắp dọc đường.
ngựa chạy luôn mấy ngày đêm mới đến núi Dạ Sơn gần bờ biển, đằng sau quân giặc đã đuổi sát gần, Vua vội khấn thần Kim Quy phù hộ cho mình. Thần Kim Quy hiện lên, bảo An Dương Vương rằng: „Giặc ở sau lưng nhà vua đấy!“. An Dương Vương còn chưa hiểu ra sao thì Thần lại nói: „Mất lẫy nỏ thần về tay Triệu Đà cũng là do nó! Nhà Vua tỉnh ngộ liền rút gươm chém Mỵ Châu, rồi nhảy xuống biển tự vẫn (1). Quân của Triwju Đà kéo vào chiếm đóng Loa Thành. Còn Trọng Thủy trong lòng thương nhớ Mỵ Châu, đã bí mật một mình một ngựa theo dấu lông ngỗng đi tìm nàng. Đến gần bờ biển thấy xác vợ nằm trên đám cỏ, tuy chết mà nhan sắc không hề thay đổi. Trong Thủy khóc oà lên, rồi cũng tự vẫn theo nàng.
Tục truyền khi Mỵ Châu đã chết, máu nàng chảy xuống biển, trai ăn được nên mới có ngọc Châu.
______________________
(1) Ngày nay trên núi Mộ Dạ huyện Diễn Xhâu, Nghệ An có đền thờ An Dương Vương.
(Bích Hằng tuyển chọn)
Nguồn: Nhà Xuất Bản Văn Hóa Thông Tin
Người Type: Tiếng Mưa Đêm
Nguồn: Nhà Xuất Bản Văn Hóa Thông Tin
Người Type: Tiếng Mưa Đêm
Similar topics
» Cái Cân Thủy Ngân
» *** Hoa Thủy Tiên Trắng ***
» Ẩm Thực (Đặc Sản)
» Gà Trống Cất Tiếng Gáy
» Sơn Tinh - Thủy Tinh
» *** Hoa Thủy Tiên Trắng ***
» Ẩm Thực (Đặc Sản)
» Gà Trống Cất Tiếng Gáy
» Sơn Tinh - Thủy Tinh
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết