Top posters
Tiếng Mưa Đêm (295) | ||||
..2.. (76) | ||||
@ (49) | ||||
tale510 (47) | ||||
Niềm Vui Mới (38) | ||||
Admin (33) | ||||
ryu1911 (30) | ||||
song nhac (28) | ||||
Mt (26) | ||||
kocka191 (16) |
FORUM - (29.05)
- Xanh : 181- Tím : 231
Paltalk - (23.04)
- Xanh : 19- Tím : 33
Latest topics
» Thơ Đường Luật - ntdby ntd Fri Oct 26, 2012 4:10 pm
» Em và anh.....
by cánh phù dung mỏng Mon Jul 16, 2012 8:17 am
» Cánh Gà Chiên Nước Mắm Và Cánh Gà Chiên Bơ
by Tiếng Mưa Đêm Mon Oct 10, 2011 2:25 pm
» Nhật Ký Room Kim Bằng Hội Ngộ
by Tiếng Mưa Đêm Sun Oct 02, 2011 1:54 am
» Tho An Cap hay Tho Chom
by LonXonQuaDi Sat Oct 01, 2011 9:27 am
» Pudding Dâu
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:38 am
» Almond and Chocolate Chip Cupcake
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:30 am
» Bánh Lưỡi Mèo (Eierplätzchen)
by Tiếng Mưa Đêm Sun Sep 18, 2011 1:24 am
» Xôi Vò
by Tiếng Mưa Đêm Wed Aug 24, 2011 2:27 am
» Panna cotta mật ong và sốt xoài
by Tiếng Mưa Đêm Wed Aug 24, 2011 1:15 am
» BẠN ƠI TÔI VIẾT THƠ TÌNH
by LonXonQuaDi Sat Aug 20, 2011 10:30 pm
» Những câu "status" của Bạn ?
by Niềm Vui Mới Sat Aug 20, 2011 1:14 am
» Đố Kiều
by Chuột Rain Thu Aug 11, 2011 4:25 pm
» CLB Yêu Nhạc Trịnh
by Niềm Vui Mới Wed Jul 20, 2011 1:17 am
» Chè Cốm
by Tiếng Mưa Đêm Mon Jul 11, 2011 8:41 pm
Nếu Như Anh Đến
Sơn Tinh - Thủy Tinh
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Sơn Tinh - Thủy Tinh
SƠN TINH - THUỶ TINH
Tương truyền rằng vào đời Hùng Vương thứ mười tám đóng đô ở đất Phong Châu, lấy quốc hiệu là nước Văn Lang. Vua có một người con gái nhan sắc tuyệt trần không ai sánh kịp, tên là Mị Nương. Khi nàng đến tuổi cập kê, đã có rất nhiều chàng trai trong nước đến cầu hôn. Tất cả đều bị nhà vua từ chối vì ngài muốn chọn cho con gái mình một tấm chồng tài giỏi hơn người, và thật xứng đôi với công chúa.
Một hôm, có hai người, một người tự xưng là Sơn Tinh, một người thì xưng là Thủy Tinh, cùng tới yết kiến vua để xin cầu hôn công chúa.
Sơn Tinh là một chàng trai cao lớn, tuấn tú, có sức khoẻ phi thường. Chàng nguyên là thần núi Tản Viên, đã từng được thần Thái Bạch tặng cho một chiếc gậy có hai đầu: một đầu sinh, một đầu tử. Chỉ đầu sinh vào cây khô héo, cây sẽ xanh tươi trở lại, chỉ vào người chết, thì người chết sẽ sống lại. Còn nếu chỉ đầu tử vào cây cối, động vật, con người thì tất cả sẽ bị phá hủy. Một lần nọ, Sơn Tinh nhờ chiếc gậy thần đã cứu sống được con trai vua Thủy Tề. Chàng được mời xuống long cung chơi và lúc về được vua Thủy Tề tặng cho một quyển sách ước có thể ước gì được nấy. Vốn tính nhân hậu, Sơn Tinh đã cùng hai bảo vật của mình đi khắp nơi để giúp đỡ dân chúng nên được người người yêu mến.
Còn Thủy Tinh là người có vóc dáng nhỏ, thấp. Chàng vốn là Thần nước có nguồn gốc từ mãi ngoài biển Đông. Thủy Tinh tính tình nóng nảy, thường hay giận dữ làm nước của các song dâng cao, gây lũ lụt mất mùa nên không được lòng người.
Một người là Thần núi, một người là Thần nước, cả hai đều tài giỏi khác thường. Sơn Tinh chỉ núi, núi lở, chỉ đất, đất bằng. Chàng có thể chồng các ngọn núi lên nhau nhẹ nhàng như không, ra vào giữa các tảng đá mà chẳng trở ngại gì. Thủy Tinh cũng không chịu kém, chàng có tài hô phong hoán vũ, nắn dòng chảy của tất cả các con sông, làm cho nước biển dâng lên hạ xuống hàng ngày.
Thấy cả hai người đều ngang tài, ngang sức, nhà vua rất phân vân không biết phải làm thế nào để không mất lòng ai trong hai người. Nếu không, nhất định họ sẽ gây nhiều thiệt hại cho nhân dân trong khắp cả nước. Sau một hồi suy nghĩ, nhà vua bèn phán rằng: Hai vị đều là người tài giỏi khác thường, nhưng ta chỉ có mỗi một người con gái. Ta không biết sẽ phải gả con gái ta cho ai trong hai vị. Vậy ngày mai, hai vị hãy tới đây để cùng nhau so tài cao thấp. Ai là người chiến thắng thì ta sẽ gả con gái ta cho người đó.
Sáng sớm hôm sau, cả Sơn Tinh và Thủy Tinh cùng có mặt tại cung vua để thi thố tài năng. Trong phần so tài thứ nhất, vua sai người để một cái đích ở tít tận trên một đỉnh núi cao. Rồi nhà vua trao cho Sơn Tinh và Thủy Tinh mỗi người một chiếc cung tên giống hệt nhau rồi tuyên bố:
- Ai trong hai vị bắn được trúng cái đích sẽ la chồng của con gái trẫm.
Từ chỗ Sơn Tinh và Thủy Tinh đứng, nhìn về phía đỉnh núi, thì thấy tâm đích chỉ nhỏ bằng đầu chiếc kim khâu. Thủy Tinh không hề do dự, bước lên phía trước. Chàng cầm lấy chiếc cung của mình, nheo mắt nhìn đích rồi đặt tên vào cung và ngắm bắn. Mũi tên rời khỏi cung bay đi, và cắm vào đúng hồng tâm của đích. Nhà vua vô cùng hài lòng và vừa ý với kết quả của Thủy Tinh.
Đến lượt Sơn Tinh, vì đã quen với các đỉnh núi nên Sơn Tinh không cần phải ngắm bắn. Chàng giương cung lên, quay mặt về phía ngược lại với đích và buông dây cung. Mũi tên vun vút bay đi và cắm đúng vào hồng tâm của đích.
Nhà vua cùng các quan có mặt đều vỗ tay khen ngợi Sơn Tinh. Họ cùng công nhận rằng Thủy Tinh đã giỏi nhưng Sơn Tinh còn giỏi hơn. Thấy các quan cũng nói vậy, nhà vua định gả công chúa cho Sơn Tinh thì Thủy Tinh bước ra và tâu rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, trước khi thần và Sơn Tinh so tài bắn cung, ngài chỉ nói rằng sẽ gả con gái cho người nào bắn trúng hồng tâm của đích, mà không nói là phải bắn như thế nào. Nay thần và Sơn Tinh tuy hai cách bắn khác nhau, nhưng cả hai đều bắn trúng đích. Nên không thể nói là Sơn Tinh bắn hơn thần được. Vì vậy nếu đúng như lời bệ hạ đã nói trước lúc so tài, thì công chúa sẽ không thuộc về ai trong số chúng thần hoặc thuộc về cả hai.
Nhà vua và các quan đại thần không ai có thể bác bỏ lý lẽ mà Thủy Tinh đưa ra. Vì vậy nhà vua cũng chưa biết sẽ gả con gái cho ai. Sau một hồi bàn bạc với các quan đại thần, nhà vua phán rằng:
- Ngày mai, ai trong hai người mang lễ vật đến đây trước thì trẫm sẽ cho rước dâu về nhà. Lễ vật của ta bao gồm: một trăm ván nếp, hai trăm nệp bánh trưng, voi chính ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, không được thiếu dù chỉ là một thứ nhỏ.
Nghe nhà vua phán xong, Sơn Tinh và Thủy Tinh vội cáo từ đức vua ra về để nhanh chóng tìm kiếm lễ vật. Trong khi Thủy Tinh sai quân đi khắp nơi tìm cho đủ sính lễ thì Sơn Tinh may mắn hơn là có quyển sách ước. Chàng giở sách ra, xin những thứ mà vua Hùng yêu cầu. Ngay lập tức, đồ lễ vật không thiếu một thứ gì, đầy đủ hiện ra trước mặt chàng.
Tờ mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang lễ vật đầy đủ đến cung điện trước Thủy Tinh. Chàng được phép lấy Mị Nương và rước nàng về núi Tản Viên. Thủy Tinh chậm chân đến sau, không lấy được vợ hết sức tức giận bèn đuổi theo Sơn Tinh hòng cướp lại Mị Nương. Thủy Tinh hô mưa gọi gió, dông bão kéo đến ầm ầm, trời đất mịt mù, tối sầm lại. Nước dâng lên ngày một cao theo nhiều ngả, cuồn cuộn chảy xiết, làm ngập hết cả đồng ruộng, nhà cửa, chảy vào tận dinh luỹ của Sơn Tinh. Sơn Tinh chống trả quyết liệt. Chàng bốc từng quả núi chặn đứng đường đi của các dòng nước, hễ thấy nước dâng cao lên bao nhiêu chàng lại nâng núi cao lên bấy nhiêu. Sơn Tinh còn ra lệnh cho quân lính đứng ở trên cao bắn cung tên xuống tiêu diệt hết bộ hạ của Thủy Tinh là các loài thủy tộc, khi chết biến thành thây ba ba, thuồng luồng, rắn nước… trôi tắc cả sông.
Qua mấy ngày đánh nhau ròng rã, thấy lực lượng bị tổn hao quá nhiều mà không thể làm gì được Sơn Tinh, Thủy Tinh đành ngậm ngùi rút quân về. Sơn Tinh thắng trận, cho dọn dẹp bãi chiến trường rồi mở tiệc khao quân suốt bảy ngày đêm. Chàng và Mị Nương công chúa từ đó sống hạnh phúc bên nhau.
Tuy bại trận, nhưng Thủy Tinh vẫn luôn giữ trong lòng một nỗi uất hận khôn nguôi. Chính vì vậy, hàng năm vào khoảng tháng bảy, tháng tám, Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh. Mặc dù không thắng được Sơn Tinh một trận nào nhưng những đợt dâng nước của Thủy Tinh cũng gây ngập lụt, thiệt hại đến lúa má, tài sản của dân chúng quanh vùng chân núi.
(Bích Hằng tuyển chọn)
SƠN TINH - THUỶ TINH
[color:0ad6=#090]Tương truyền rằng vào đời Hùng Vương thứ mười tám đóng đô ở đất Phong Châu, lấy quốc hiệu là nước Văn Lang. Vua có một người con gái nhan sắc tuyệt trần không ai sánh kịp, tên là Mị Nương. Khi nàng đến tuổi cập kê, đã có rất nhiều chàng trai trong nước đến cầu hôn. Tất cả đều bị nhà vua từ chối vì ngài muốn chọn cho con gái mình một tấm chồng tài giỏi hơn người, và thật xứng đôi với công chúa.
Một hôm, có hai người, một người tự xưng là Sơn Tinh, một người thì xưng là Thủy Tinh, cùng tới yết kiến vua để xin cầu hôn công chúa.
Sơn Tinh là một chàng trai cao lớn, tuấn tú, có sức khoẻ phi thường. Chàng nguyên là thần núi Tản Viên, đã từng được thần Thái Bạch tặng cho một chiếc gậy có hai đầu: một đầu sinh, một đầu tử. Chỉ đầu sinh vào cây khô héo, cây sẽ xanh tươi trở lại, chỉ vào người chết, thì người chết sẽ sống lại. Còn nếu chỉ đầu tử vào cây cối, động vật, con người thì tất cả sẽ bị phá hủy. Một lần nọ, Sơn Tinh nhờ chiếc gậy thần đã cứu sống được con trai vua Thủy Tề. Chàng được mời xuống long cung chơi và lúc về được vua Thủy Tề tặng cho một quyển sách ước có thể ước gì được nấy. Vốn tính nhân hậu, Sơn Tinh đã cùng hai bảo vật của mình đi khắp nơi để giúp đỡ dân chúng nên được người người yêu mến.
Còn Thủy Tinh là người có vóc dáng nhỏ, thấp. Chàng vốn là Thần nước có nguồn gốc từ mãi ngoài biển Đông. Thủy Tinh tính tình nóng nảy, thường hay giận dữ làm nước của các song dâng cao, gây lũ lụt mất mùa nên không được lòng người.
Một người là Thần núi, một người là Thần nước, cả hai đều tài giỏi khác thường. Sơn Tinh chỉ núi, núi lở, chỉ đất, đất bằng. Chàng có thể chồng các ngọn núi lên nhau nhẹ nhàng như không, ra vào giữa các tảng đá mà chẳng trở ngại gì. Thủy Tinh cũng không chịu kém, chàng có tài hô phong hoán vũ, nắn dòng chảy của tất cả các con sông, làm cho nước biển dâng lên hạ xuống hàng ngày.
Thấy cả hai người đều ngang tài, ngang sức, nhà vua rất phân vân không biết phải làm thế nào để không mất lòng ai trong hai người. Nếu không, nhất định họ sẽ gây nhiều thiệt hại cho nhân dân trong khắp cả nước. Sau một hồi suy nghĩ, nhà vua bèn phán rằng: Hai vị đều là người tài giỏi khác thường, nhưng ta chỉ có mỗi một người con gái. Ta không biết sẽ phải gả con gái ta cho ai trong hai vị. Vậy ngày mai, hai vị hãy tới đây để cùng nhau so tài cao thấp. Ai là người chiến thắng thì ta sẽ gả con gái ta cho người đó.
Sáng sớm hôm sau, cả Sơn Tinh và Thủy Tinh cùng có mặt tại cung vua để thi thố tài năng. Trong phần so tài thứ nhất, vua sai người để một cái đích ở tít tận trên một đỉnh núi cao. Rồi nhà vua trao cho Sơn Tinh và Thủy Tinh mỗi người một chiếc cung tên giống hệt nhau rồi tuyên bố:
- Ai trong hai vị bắn được trúng cái đích sẽ la chồng của con gái trẫm.
Từ chỗ Sơn Tinh và Thủy Tinh đứng, nhìn về phía đỉnh núi, thì thấy tâm đích chỉ nhỏ bằng đầu chiếc kim khâu. Thủy Tinh không hề do dự, bước lên phía trước. Chàng cầm lấy chiếc cung của mình, nheo mắt nhìn đích rồi đặt tên vào cung và ngắm bắn. Mũi tên rời khỏi cung bay đi, và cắm vào đúng hồng tâm của đích. Nhà vua vô cùng hài lòng và vừa ý với kết quả của Thủy Tinh.
Đến lượt Sơn Tinh, vì đã quen với các đỉnh núi nên Sơn Tinh không cần phải ngắm bắn. Chàng giương cung lên, quay mặt về phía ngược lại với đích và buông dây cung. Mũi tên vun vút bay đi và cắm đúng vào hồng tâm của đích.
Nhà vua cùng các quan có mặt đều vỗ tay khen ngợi Sơn Tinh. Họ cùng công nhận rằng Thủy Tinh đã giỏi nhưng Sơn Tinh còn giỏi hơn. Thấy các quan cũng nói vậy, nhà vua định gả công chúa cho Sơn Tinh thì Thủy Tinh bước ra và tâu rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, trước khi thần và Sơn Tinh so tài bắn cung, ngài chỉ nói rằng sẽ gả con gái cho người nào bắn trúng hồng tâm của đích, mà không nói là phải bắn như thế nào. Nay thần và Sơn Tinh tuy hai cách bắn khác nhau, nhưng cả hai đều bắn trúng đích. Nên không thể nói là Sơn Tinh bắn hơn thần được. Vì vậy nếu đúng như lời bệ hạ đã nói trước lúc so tài, thì công chúa sẽ không thuộc về ai trong số chúng thần hoặc thuộc về cả hai.
Nhà vua và các quan đại thần không ai có thể bác bỏ lý lẽ mà Thủy Tinh đưa ra. Vì vậy nhà vua cũng chưa biết sẽ gả con gái cho ai. Sau một hồi bàn bạc với các quan đại thần, nhà vua phán rằng:
- Ngày mai, ai trong hai người mang lễ vật đến đây trước thì trẫm sẽ cho rước dâu về nhà. Lễ vật của ta bao gồm: một trăm ván nếp, hai trăm nệp bánh trưng, voi chính ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, không được thiếu dù chỉ là một thứ nhỏ.
Nghe nhà vua phán xong, Sơn Tinh và Thủy Tinh vội cáo từ đức vua ra về để nhanh chóng tìm kiếm lễ vật. Trong khi Thủy Tinh sai quân đi khắp nơi tìm cho đủ sính lễ thì Sơn Tinh may mắn hơn là có quyển sách ước. Chàng giở sách ra, xin những thứ mà vua Hùng yêu cầu. Ngay lập tức, đồ lễ vật không thiếu một thứ gì, đầy đủ hiện ra trước mặt chàng.
Tờ mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang lễ vật đầy đủ đến cung điện trước Thủy Tinh. Chàng được phép lấy Mị Nương và rước nàng về núi Tản Viên. Thủy Tinh chậm chân đến sau, không lấy được vợ hết sức tức giận bèn đuổi theo Sơn Tinh hòng cướp lại Mị Nương. Thủy Tinh hô mưa gọi gió, dông bão kéo đến ầm ầm, trời đất mịt mù, tối sầm lại. Nước dâng lên ngày một cao theo nhiều ngả, cuồn cuộn chảy xiết, làm ngập hết cả đồng ruộng, nhà cửa, chảy vào tận dinh luỹ của Sơn Tinh. Sơn Tinh chống trả quyết liệt. Chàng bốc từng quả núi chặn đứng đường đi của các dòng nước, hễ thấy nước dâng cao lên bao nhiêu chàng lại nâng núi cao lên bấy nhiêu. Sơn Tinh còn ra lệnh cho quân lính đứng ở trên cao bắn cung tên xuống tiêu diệt hết bộ hạ của Thủy Tinh là các loài thủy tộc, khi chết biến thành thây ba ba, thuồng luồng, rắn nước… trôi tắc cả sông.
Qua mấy ngày đánh nhau ròng rã, thấy lực lượng bị tổn hao quá nhiều mà không thể làm gì được Sơn Tinh, Thủy Tinh đành ngậm ngùi rút quân về. Sơn Tinh thắng trận, cho dọn dẹp bãi chiến trường rồi mở tiệc khao quân suốt bảy ngày đêm. Chàng và Mị Nương công chúa từ đó sống hạnh phúc bên nhau.
Tuy bại trận, nhưng Thủy Tinh vẫn luôn giữ trong lòng một nỗi uất hận khôn nguôi. Chính vì vậy, hàng năm vào khoảng tháng bảy, tháng tám, Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh. Mặc dù không thắng được Sơn Tinh một trận nào nhưng những đợt dâng nước của Thủy Tinh cũng gây ngập lụt, thiệt hại đến lúa má, tài sản của dân chúng quanh vùng chân núi.
(Bích Hằng tuyển chọn)
SƠN TINH - THUỶ TINH
[color:0ad6=#090]Tương truyền rằng vào đời Hùng Vương thứ mười tám đóng đô ở đất Phong Châu, lấy quốc hiệu là nước Văn Lang. Vua có một người con gái nhan sắc tuyệt trần không ai sánh kịp, tên là Mị Nương. Khi nàng đến tuổi cập kê, đã có rất nhiều chàng trai trong nước đến cầu hôn. Tất cả đều bị nhà vua từ chối vì ngài muốn chọn cho con gái mình một tấm chồng tài giỏi hơn người, và thật xứng đôi với công chúa.
Một hôm, có hai người, một người tự xưng là Sơn Tinh, một người thì xưng là Thủy Tinh, cùng tới yết kiến vua để xin cầu hôn công chúa.
Sơn Tinh là một chàng trai cao lớn, tuấn tú, có sức khoẻ phi thường. Chàng nguyên là thần núi Tản Viên, đã từng được thần Thái Bạch tặng cho một chiếc gậy có hai đầu: một đầu sinh, một đầu tử. Chỉ đầu sinh vào cây khô héo, cây sẽ xanh tươi trở lại, chỉ vào người chết, thì người chết sẽ sống lại. Còn nếu chỉ đầu tử vào cây cối, động vật, con người thì tất cả sẽ bị phá hủy. Một lần nọ, Sơn Tinh nhờ chiếc gậy thần đã cứu sống được con trai vua Thủy Tề. Chàng được mời xuống long cung chơi và lúc về được vua Thủy Tề tặng cho một quyển sách ước có thể ước gì được nấy. Vốn tính nhân hậu, Sơn Tinh đã cùng hai bảo vật của mình đi khắp nơi để giúp đỡ dân chúng nên được người người yêu mến.
Còn Thủy Tinh là người có vóc dáng nhỏ, thấp. Chàng vốn là Thần nước có nguồn gốc từ mãi ngoài biển Đông. Thủy Tinh tính tình nóng nảy, thường hay giận dữ làm nước của các song dâng cao, gây lũ lụt mất mùa nên không được lòng người.
Một người là Thần núi, một người là Thần nước, cả hai đều tài giỏi khác thường. Sơn Tinh chỉ núi, núi lở, chỉ đất, đất bằng. Chàng có thể chồng các ngọn núi lên nhau nhẹ nhàng như không, ra vào giữa các tảng đá mà chẳng trở ngại gì. Thủy Tinh cũng không chịu kém, chàng có tài hô phong hoán vũ, nắn dòng chảy của tất cả các con sông, làm cho nước biển dâng lên hạ xuống hàng ngày.
Thấy cả hai người đều ngang tài, ngang sức, nhà vua rất phân vân không biết phải làm thế nào để không mất lòng ai trong hai người. Nếu không, nhất định họ sẽ gây nhiều thiệt hại cho nhân dân trong khắp cả nước. Sau một hồi suy nghĩ, nhà vua bèn phán rằng: Hai vị đều là người tài giỏi khác thường, nhưng ta chỉ có mỗi một người con gái. Ta không biết sẽ phải gả con gái ta cho ai trong hai vị. Vậy ngày mai, hai vị hãy tới đây để cùng nhau so tài cao thấp. Ai là người chiến thắng thì ta sẽ gả con gái ta cho người đó.
Sáng sớm hôm sau, cả Sơn Tinh và Thủy Tinh cùng có mặt tại cung vua để thi thố tài năng. Trong phần so tài thứ nhất, vua sai người để một cái đích ở tít tận trên một đỉnh núi cao. Rồi nhà vua trao cho Sơn Tinh và Thủy Tinh mỗi người một chiếc cung tên giống hệt nhau rồi tuyên bố:
- Ai trong hai vị bắn được trúng cái đích sẽ la chồng của con gái trẫm.
Từ chỗ Sơn Tinh và Thủy Tinh đứng, nhìn về phía đỉnh núi, thì thấy tâm đích chỉ nhỏ bằng đầu chiếc kim khâu. Thủy Tinh không hề do dự, bước lên phía trước. Chàng cầm lấy chiếc cung của mình, nheo mắt nhìn đích rồi đặt tên vào cung và ngắm bắn. Mũi tên rời khỏi cung bay đi, và cắm vào đúng hồng tâm của đích. Nhà vua vô cùng hài lòng và vừa ý với kết quả của Thủy Tinh.
Đến lượt Sơn Tinh, vì đã quen với các đỉnh núi nên Sơn Tinh không cần phải ngắm bắn. Chàng giương cung lên, quay mặt về phía ngược lại với đích và buông dây cung. Mũi tên vun vút bay đi và cắm đúng vào hồng tâm của đích.
Nhà vua cùng các quan có mặt đều vỗ tay khen ngợi Sơn Tinh. Họ cùng công nhận rằng Thủy Tinh đã giỏi nhưng Sơn Tinh còn giỏi hơn. Thấy các quan cũng nói vậy, nhà vua định gả công chúa cho Sơn Tinh thì Thủy Tinh bước ra và tâu rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, trước khi thần và Sơn Tinh so tài bắn cung, ngài chỉ nói rằng sẽ gả con gái cho người nào bắn trúng hồng tâm của đích, mà không nói là phải bắn như thế nào. Nay thần và Sơn Tinh tuy hai cách bắn khác nhau, nhưng cả hai đều bắn trúng đích. Nên không thể nói là Sơn Tinh bắn hơn thần được. Vì vậy nếu đúng như lời bệ hạ đã nói trước lúc so tài, thì công chúa sẽ không thuộc về ai trong số chúng thần hoặc thuộc về cả hai.
Nhà vua và các quan đại thần không ai có thể bác bỏ lý lẽ mà Thủy Tinh đưa ra. Vì vậy nhà vua cũng chưa biết sẽ gả con gái cho ai. Sau một hồi bàn bạc với các quan đại thần, nhà vua phán rằng:
- Ngày mai, ai trong hai người mang lễ vật đến đây trước thì trẫm sẽ cho rước dâu về nhà. Lễ vật của ta bao gồm: một trăm ván nếp, hai trăm nệp bánh trưng, voi chính ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi, không được thiếu dù chỉ là một thứ nhỏ.
Nghe nhà vua phán xong, Sơn Tinh và Thủy Tinh vội cáo từ đức vua ra về để nhanh chóng tìm kiếm lễ vật. Trong khi Thủy Tinh sai quân đi khắp nơi tìm cho đủ sính lễ thì Sơn Tinh may mắn hơn là có quyển sách ước. Chàng giở sách ra, xin những thứ mà vua Hùng yêu cầu. Ngay lập tức, đồ lễ vật không thiếu một thứ gì, đầy đủ hiện ra trước mặt chàng.
Tờ mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang lễ vật đầy đủ đến cung điện trước Thủy Tinh. Chàng được phép lấy Mị Nương và rước nàng về núi Tản Viên. Thủy Tinh chậm chân đến sau, không lấy được vợ hết sức tức giận bèn đuổi theo Sơn Tinh hòng cướp lại Mị Nương. Thủy Tinh hô mưa gọi gió, dông bão kéo đến ầm ầm, trời đất mịt mù, tối sầm lại. Nước dâng lên ngày một cao theo nhiều ngả, cuồn cuộn chảy xiết, làm ngập hết cả đồng ruộng, nhà cửa, chảy vào tận dinh luỹ của Sơn Tinh. Sơn Tinh chống trả quyết liệt. Chàng bốc từng quả núi chặn đứng đường đi của các dòng nước, hễ thấy nước dâng cao lên bao nhiêu chàng lại nâng núi cao lên bấy nhiêu. Sơn Tinh còn ra lệnh cho quân lính đứng ở trên cao bắn cung tên xuống tiêu diệt hết bộ hạ của Thủy Tinh là các loài thủy tộc, khi chết biến thành thây ba ba, thuồng luồng, rắn nước… trôi tắc cả sông.
Qua mấy ngày đánh nhau ròng rã, thấy lực lượng bị tổn hao quá nhiều mà không thể làm gì được Sơn Tinh, Thủy Tinh đành ngậm ngùi rút quân về. Sơn Tinh thắng trận, cho dọn dẹp bãi chiến trường rồi mở tiệc khao quân suốt bảy ngày đêm. Chàng và Mị Nương công chúa từ đó sống hạnh phúc bên nhau.
Tuy bại trận, nhưng Thủy Tinh vẫn luôn giữ trong lòng một nỗi uất hận khôn nguôi. Chính vì vậy, hàng năm vào khoảng tháng bảy, tháng tám, Thủy Tinh lại dâng nước lên đánh Sơn Tinh. Mặc dù không thắng được Sơn Tinh một trận nào nhưng những đợt dâng nước của Thủy Tinh cũng gây ngập lụt, thiệt hại đến lúa má, tài sản của dân chúng quanh vùng chân núi.
(Bích Hằng tuyển chọn)
Nguồn: Nhà Xuất Bản Văn Hóa Thông Tin
Người Type: Tiếng Mưa Đêm
Similar topics
» Cái Cân Thủy Ngân
» Mỵ Châu - Trọng Thủy
» *** Hoa Thủy Tiên Trắng ***
» Ẩm Thực (Đặc Sản)
» BẠN ƠI TÔI VIẾT THƠ TÌNH
» Mỵ Châu - Trọng Thủy
» *** Hoa Thủy Tiên Trắng ***
» Ẩm Thực (Đặc Sản)
» BẠN ƠI TÔI VIẾT THƠ TÌNH
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết